Liên kết tài trợ / スポンサーリンク


Quảng cáo này xuất hiện trên các Blog không cập nhật bài viết trên 1 tháng
Nếu bạn cập nhật bài viết mới thì quảng cáo này sẽ mất đi

上記の広告は1ヶ月以上記事の更新がないブログに表示されます。
新しい記事を書くことでこちらの広告は消えます。
  
Posted by vietnhat at

2012/10/03

Câu chuyện " Kẹt xe "

Mặt trời đã lặng, màn đêm dần dần lê bước qua thành phố, ánh đèn đường tỏa sáng mọi ngõ ngách , người đi chơi, kẻ đi làm về, người người, nhà nhà rủ nhau ra đường...thế là câu chuyện của chúng ta bắt đầu ở đấy các bạn ah...

Hôm đó, có một chàng thanh niên bảnh bao, phong độ và khá là điển trai nhưng đã mệt rả rời sau một ngày bận rộn với công việc...anh ấy vi vu trên chiếc xe yêu quí của mình với lộ trình định sẵn trong đầu là Trần Quốc Thảo -> Lý Chính Thắng -> Hai Bà Trưng -> Điện Biên Phủ -> Xa Lộ Hà Nội, và anh ấy khá tự tin với lộ trình mà mình đã vạch ra, khi vừa rẻ sang đến Lý Chính Thắng, chàng thanh niên đã nhận thấy dấu hiệu bất thường đó là: xe cộ ùn ứ nhưng không đông => anh chàng vẫn tự tin đi theo lộ trình đã định. Và rồi...trong chốc lát, xung quanh anh ấy là cả một rừng người, cưỡi đến cả ngàn chiếc xe thi nhau bóp còi, xịt khói làm náo động, huyên náo, ngộp ngạt cả một vùng. Nhưng với bản năng của một con người năng động, nhạy bén
trong phán đoán tình huống, cũng như trí nhớ tốt, anh ấy đã tìm cho mình một lối đi riêng, và rẻ được vào một con đường nhỏ, tên là Huỳnh Tịnh Của rồi rẻ trái sang Nguyễn Văn Mai và thế là anh ấy đã tìm ra  Hai Bà Trưng...:D:D:D

Đến đây, dường như con đường về nhà chỉ còn 1km và một lần rẻ trái nữa thôi , nhưng rồi, một lần nữa ông trời muốn thử thánh khả năng của anh chàng điển trai này, con đường Hai Bà Trưng quen thuộc với 2 làn xe chạy thì hôm nay nó được chia thành đến 4 hay 5 làn gì đấy, một làn chạy một ngã, nào thì chạy ra Điện Biên Phủ, nào thì chạy về Phan Đình Phùng, còn có làn chạy ngược chiều để rẻ vào Trần Quốc Toản, rồi có cả làn chạy từ Trần Quốc Toản ra Hai Bà Trưng...thế là anh chàng tài ba, phong độ, điển trai của chúng ta cũng phải đứng chịu trận giữa một mê cung xe cộ...:(:(:(

5 phút, 10 phút, 15 phút và rồi 25 phút....bụng đói cồn cào, thân mệt rã rời, nhưng bỗng nhiên ở đâu đó có những tiếng hô to " sang đây, chạy sang bên này, dừng lại, đứng đó " vang dội, làm cho anh ấy bừng tĩnh và tràn đầy hy vọng sẽ được giải cứu bởi một anh hùng hào kiệt bảnh bao, phong độ chẳng kém mình...thế là từ từ, dòng xe cộ giãn ra từ từ, chiều nào chạy theo chiều đó và rồi dáng vóc của vị anh hùng đã lộ dần sau làn khói xe mù mịt...thật ngưỡng mộ...một chú đạp xe ba gác khoác chiếc, dáng người thấp bẻ nhỏ con, tay thì chỉ ngang chỉ dọc, miệng thì hô vang không ngớt... ^^ ^^ ^^ (ước gì mình được như chú ấy !)

Cám ơn người anh hùng đạp xe ba gác, với tinh thần nhiệt tình, vì mọi người mà không ngại việc khó. Một tấm gương đáng noi theo ^^ !

.TDH.
  

Posted by マツ at 23:59Comments(2)