2012/12/12
...mưu sinh

Có buổi trưa nắng như đổ lửa, tôi cùng anh đồng nghiệp trên đường về công ty nghỉ trưa, đi xe máy nên tôi cũng chỉ kịp nhìn thoáng qua thôi, nhưng hình ảnh một bà cụ chắc đã gần 70, gương mặt phúc hậu nhưng buồn bã đã in sâu vào tâm trí tôi lúc đó, bà ngồi nép vào một bên của con hẻm nhỏ chắc là để nghỉ chân, dưới cái nắng gay gắt ấy dáng người nhỏ bé, yếu ớt của bà làm tôi không thể không chạnh lòng. Tay bà xách một cái giỏ, tôi cũng kịp nhìn qua, và biết rằng bà đi bán quạt, những chiếc quạt tay bằng giấy mà đã lâu lắm rồi tôi không còn thấy mọi người dùng nữa...Nghĩ đến đây, tôi càng thấy thương và tôi nghiệp cho bà cụ ấy...biết bao người cũng như bà, cũng lớn tuổi, nhưng cũng vẫn còn phải tự mưu sinh trong cuộc sống
này...
Thế mới biết cuộc sống không bao giờ dễ dãi với ai cả, ai cũng phải biết cố gắng, biết vươn lên, biết đứng vững trên
đôi chân của mình, biết tạo ra những thứ mình cần bằng chính đôi tay của mình...như vậy cuộc sống mới không thể làm khó dễ chúng ta được và cũng nhờ vào đó mà chúng ta mới biết trân trọng những điều chúng ta có.
Mong rằng bà cụ bán quạt giấy cùng bao người lớn tuổi khác có được thật nhiều sức khỏe để có thể tiếp tục công việc hằng ngày của mình, để có thể có đủ những bữa cơm no, những giấc ngủ ngon quý báu của tuổi già...
.TĐH.
Posted by マツ at 23:42│Comments(0)