Liên kết tài trợ / スポンサーリンク


Quảng cáo này xuất hiện trên các Blog không cập nhật bài viết trên 1 tháng
Nếu bạn cập nhật bài viết mới thì quảng cáo này sẽ mất đi

上記の広告は1ヶ月以上記事の更新がないブログに表示されます。
新しい記事を書くことでこちらの広告は消えます。
  
Posted by vietnhat at

2012/05/13

13.05.12 NGÀY CỦA MẸ !!!

Mẹ !


Một tiếng Mẹ-con vẫn gọi hằng ngày. Sao mà nó thiêng liêng và ấm áp đến như vậy. Con biết con đã hạnh phúc hơn biết bao nhiêu người khi con vẫn còn Mẹ. Hai mươi mốt năm qua,Mẹ đã cho con tất cả-tình yêu thương,lòng nhân hậu,sự quan tâm lo lắng cho đứa con này. Bao nhiêu tình cảm của Mẹ,thời gian của Mẹ,Mẹ đều giành hết cho con-đứa con gái duy nhất của Mẹ. Cái ngày mẹ phát hiện ra căn bệnh ung thư vú ác tính của mình,Mẹ đã cố giấu không cho con biết. Mẹ sợ làm ảnh hường tới tinh thần của con phải không Mẹ? Nhưng Mẹ ơi,làm sao mà con không biết được khi sự sợ hãi,sự đau đớn hành hạ Mẹ từng ngày. Khi đó,Mẹ khác lắm. Mẹ cằn cỗi hơn, Mẹ ốm hơn, Mẹ cáu gắt nhiều hơn. Mẹ la con khi con lười biếng" con gái lớn rồi, lo ma tập làm việc
nhà đi chứ! Đừng tưởng có mẹ thì mẹ làm cho. Không có mẹ thì hai cha con bây như thế nào. "Mẹ ơi! Mẹ đừng nói như vậy vì Mẹ sẽ còn ở bên con va Ba thật lâu mà! Rồi khi con biết Mẹ bệnh thì cũng là lúc con tìm được việc làm ở một nhà hàng Pháp. Con mừng lắm nhưng con cũng hụt hẫng lắm! Con sợ khi con đi làm thì ai ở với Mẹ. Mẹ ngày càng sa sút tinh thần,con thấy rõ điều đó qua gương mặt của Mẹ,nhưng con chi biết động viên an ủi Mẹ mà thôi. Và cũng thật là may mắn khi bệnh của Mẹ chỉ mới phát hiện vẫn còn cứu chữa kịp. Mẹ vẫn lại ở bên con Mẹ nhỉ! Khi Mẹ vào phòng phẫu thuật,con đã rất sợ,lỡ như... ,con muốn khóc nhưng không thể khóc. Con muốn khi Mẹ ra phòng và tỉnh lại Mẹ sẽ thấy con tươi cười bên Mẹ. Rồi ca phẫu thuật
thành công nhưng đồng thời Mẹ đã mất đi một bên ngực. Khi Mẹ được đẩy vào phòng hồi sức,chỉ có được một người vào-đó la con. Nhìn Mẹ nằm đó,những vệt máu con vương lại ở trên tóc và vai. Rồi Mẹ tỉnh.Mẹ bắt đầu cảm nhận đươc sự đau đớn khi thuốc mê đã hết. Mẹ nắm chặt tay con,Mẹ nói "Mẹ đau quá con ơi! Đau lắm con!" Tất cả cảm xúc trong con như vỡ òa trong nước mắt, con khóc lên,con không chịu nổi khi Mẹ đau như vậy mà con không làm được gì. Bác sĩ bảo con đi ra để người khác vào trông Mẹ. Vì con cứ khóc không nín được. Ước gì lúc đó con có thể mạnh mẽ hơn để ở bên Mẹ... Sau đó Mẹ nghỉ làm nhưng con lại đi làm. Con có thể tự lo cho mình rồi và cũng có thể phụ Mẹ rồi, hihi. Nhưng Mẹ vẫn không yên tâm khi thấy
con đi làm về khuya như vậy. Mẹ mới nói " nếu Mẹ không bệnh, Mẹ còn đi làm thì Mẹ cũng không cho con đi làm làm gì." Lúc nào Mẹ cũng nghĩ cho con nhưng con chưa làm được gì cho Mẹ cả. Con chỉ phụ mẹ những công việc nhà để Mẹ có thời gian nghỉ ngơi mà thôi. Con biết món quà lớn nhất đối với Mẹ là khi con trưởng thành,ngoan hiền,biết yêu thương gia đình,chăm lo cho gia đình...Con hứa với Mẹ.


Nói về Mẹ không biết khi nào mới nói hết được nhưng những gì con đã trải qua cùng Mẹ và khoảng thời gian qua con ở bên Mẹ,con sẽ không quên đâu. Vì nó là một phần trong đời con. Mẹ ơi! Mẹ cho con xin lỗi Mẹ về tất cả. Và con cũng muốn nói với Mẹ rằng " CON YÊU MẸ!"

"Những ai còn Mẹ xin đừng làm Mẹ khóc.Đừng để nỗi buồn lên mắt Mẹ nghe không!" Hãy trân trọng và giữ gìn khoảng thời gian còn lại bên Mẹ. Vì Mẹ chỉ có một trên đời!
  

Posted by マツ at 01:43Comments(2)